Động lực (Incentive) là cái thúc đẩy một cá nhân thực hiện hành động. Nghiên cứu về cấu trúc động cơ là trung tâm nghiên cứu của tất cả các hoạt động kinh tế (cả về quyết định cá nhân và về sự hợp tác và cạnh tranh trong tổ chức rộng lớn hơn). Vì vậy, phân tích kinh tế về sự khác nhau giữa xã hội (và giữa các tổ chức trong một xã hội) bản chất là mô tả sự khác biệt trong cấu trúc incentive mà các cá nhân đối mặt giữa những nỗ lực tập thể đó. Incentive nhắm vào đem lại giá trị cho tiền bạc và đóng góp vào thành công của tổ chức.
Incentive có thể được phân loại theo những cách khác nhau. Một hệ thống phân chia phổ biến và hữu ích chia incentive thành bốn lớp chính:
Một cách dùng phổ biến của từ incentive là đối lập với sự ép buộc, như khi các nhà đạo đức kinh tế so sánh công việc do incentive việc như kinh doanh, làm công, hoặc làm tình nguyện được thúc đẩy bởi tiền công, đạo đức, hay mong muốn cá nhân – trái ngược với công việc bị ép buộc—như nô lệ hoặc nông nô, nơi con người phải làm việc do mối đe dọa vũ lực, đau đớn và/hoặc tước đoạt. Trong cách dùng này, loại "incentive cưỡng chế" không được tính là incentive. Tuy nhiên, cho mục đích của bài viết này, incentive được dùng với nghĩa rộng như được xác định ở trên.
Những nghiên cứu của kinh tế trong xã hội hiện đại chủ yếu liên quan đến incentive tiền bạc chứ không phải là incentive đạo đức hoặc cưỡng chế – không phải vì hai cái sau không quan trọng, mà vì incentive ưu đãi là dạng chính trong kinh doanh, trong khi incentive đạo đức và cưỡng chế đặc trưng cho các dạng quyết định được nghiên cứu bởi khoa học chính trị và xã hội học.[cần dẫn nguồn] Một ví dụ điển hình của các phân tích kinh tế của động cơ cấu trúc là biểu đồ nổi tiếng Walrasian của đường cong cung-cầu.[cần dẫn nguồn]